Thơ tình – MỐI TÌNH THUYỀN VÀ BIỂN
MỐI TÌNH THUYỀN VÀ BIỂN
Thuyền xa biển theo sông vào bến đậu
Để thuyền Anh lặng sóng biển khơi
Gió xua Biển vẫn ngày đêm vỗ sóng
Để thuyền chao theo sóng biển rì rào
Biển không ngờ “Thuyền Anh có bến đậu”
Vẫn ru hoài lời của sóng mênh mông
Tiếng sóng vỗ sao mà êm ái
Như tình Anh trải rộng cả biển lòng
Con thuyền Anh cũng mòn theo con sóng
Sóng vỗ nên không bền vững
Thuyền sẽ tan vào Biển hữu tình?
Còn Biển sẽ bạc đầu do sóng
Tình Thuyền Biển dư âm sóng động
Mãi mãi giận hờn xô sóng trào dâng
Mối tình mình vang vọng mãi không trung
Tung trắng xóa hạt muối lòng chát mặn .
Thơ quê ló : Trần Hữu Lục
Lời bình: Thêm một chút vị mặn mà của cuộc sống sự say nồng ghét yêu trong tình yêu ta lại được tất cả sự yêu thương sự sáng tỏ trong cong đường “tu” ADI ĐÀ PHẬT