LONG HẢI BIỂN QUÊ MÌNH
LONG HẢI BIỂN QUÊ MÌNH
Chiều xuân du khách đứng ven đường
Chờ chuyến xe ngược về thành phố
Sau một ngày tắm biển Long Hải
Biển quê mình, ồ… đẹp quá hây
Ven biển rộng là con đường du lịch
Đi suốt chiều dài đất nước mến yêu
Sáng ngủ dậy biển thì thào gọi gió
Cho buồm căng thuyền rẽ sóng ra khơi
Sóng rì rầm vỗ mạn bờ khơi
Và nói nhỏ chuyện tình người lữ khách
Bao giọt nắng trải dài trên cát
Sưởi ấm lòng chân khách dạo chơi
Kề với biển là ngọn núi cao
Là dáng đứng người con Đất Đỏ
Quê hương mình nơi Long Hải đó
Khi xa rồi lòng vẫn nhớ khôn nguôi
Nhớ Dinh Cô khu di tích lịch sử
Ghi chiến công thầm lặng của dân chài
Dinh cô đó trên đồi cao nhìn biển
Vẫn uy nghi hương ngát lòng người
Sóng vỗ bờ ru giấc ngủ ngàn năm
Hát mãi bài ngợi ca người anh hùng áo vải
Biển quê mình đẹp quá người ơi
Đất Long hải bao người khách mến mộ
Để lại tâm tình bao nỗi nhớ biển khơi
Rồi lắng đọng trong ai nỗi niềm nhớ
Nơi quê hương Long Hải đẹp tuyệt vời
Biển ơi … ơi biển yêu thương
Biển Long Hải biển tình thương
Biển ơi, ơi biển quê hương
Biển Long Hải biển tình yêu.
Rồi Xuân lại về trên thôn biển
Hoa anh đào nở rộ ngát hương
Đường hàng dương ngây ngất mùi hương
Càng thấm quyện tình người lữ khách
Về một nơi tắm biển đẹp diệu kỳ
Mỗi lần về khách tràn đầy kỷ niệm
Nỗi luyến lưu biển mặn đẹp tình người.
Long Hải xuân Bính Thân
Thơquê ló : Trần Hữu Lục