Thơ thiền – SỐC
SỐC
Con người thì có số thôi
Nhưng mà số chỉ duy nhất một mình
Số mà có cặp song hành
Đôi giày, đôi dép số đôi rõ là
Sống chết số phận rõ ràng
Người chết đơn lẻ, đơn côi một mình
Nhưng mà giày dép có tình
Quyên sinh có cặp, chung tình không phai
Nghĩ mà lòng thật ngậm ngùi
Tình người còn bạc hơn vôi ăn trầu
Sầu đông ai? Cũng chạnh lòng
Cứ suy nghĩ kỹ? như mình phải không
Nói ra thì thật đắng lòng
Muốn như đôi đũa đời thường được không?
Đũa gãy khi chòi mâm son
Đũa liền lập tức có đôi tức thì
Con người cuộc sống duyên kỳ
Thời gian hữu hạn nên suy cho cùng
Số đời duyên kiếp định rồi
Đều do “nhân quả” muôn đời truyền cho
Lương duyên: tình nợ trao cho
Để cho cuộc sống muôn màu hóa duyên.
Long Hải ngày 13/02/2016 xuân Bính thân
Thơ quê ló : Trần Hữu Lục