Thơ thiền- Tơ Lòng
Tơ lòng
Chuyến đò ai chở đầy thương nhớ
Cho thuyền đi về cõi hư không
Để trong ta không còn tồn lại
Nỗi ưu phiền, mang nặng sầu đông.
Để hạt nắng sưởi ấm làn sương lạnh
Tan thành mây gởi gió mang đi
Cho hạnh phúc nảy mầm từ hạt
Biến sân si thành ngọn đuốc soi đường.
Biến tỵ hiềm thành thành lũy tình thương
Cho thù hận nở thành hoa an lạc
Hoa ân tình kết thành quả yêu thương./.
Thơ quê ló : Trần Hữu Lục