Thơ tình-NỢ TÌNH
NỢ TÌNH
Gươm tuốt trần làm người ta sợ
Gái ở trần có kẻ khác thương
Vấn vương duyên nợ đời thường
Làm tâm vẫn đục lẽ thường khó “tu”
Gương ở tường có treo “ mà vỡ”
Nợ ở đời cho mượn có vay
Bạc tiền vay mượn bao nhiêu
Có lòng trả hết một lần là xong
Nợ tình nó thật lòng thòng
Cho vay càng trả lại thêm nợ nần…
A – Di – Đà – Phật
Lời bình: Ứng với câu kinh “ Không tham đắm ngũ dục…” kinh vô lượng thọ ở đời có việc làm được có việc làm mãi không xong, chỉ biết hạn chế ở mức có thể chấp nhận được biết dừng đúng lúc tôn trọng cái gì mình đã có không tham vọng thái quá sẽ không thành “ngũ dục” biết dừng là bạn đã “chân tu” đúng cách tự tin…
Thơ quê ló : Trần Hữu Lục