XUÂN ĐỒNG NỘI
XUÂN ĐỒNG NỘI
Nhớ cái tết năm nào cũng vậy
Gió ngoài trời rét đứt thịt thấu da
Ấy thế mà mệ vẫn ra đồng cấy
Vì nương má của mệ sắp già
Cha cặm cụi nhổ má lên cho mệ
Uốn lưng còng rán chịu những cơn đau
Buổi sớm mai nhổ mãi tới chiều
100 bó má gánh ra đồng cho mệ
Cha bỏ gánh lấy tay liềm cắt nhẹ
Ngọn má rơi bay liệng bốn bề
Trong thật đẹp như pháo hoa nổ
Giữa cánh đồng cả duội quê tôi
Ở nơi xa nơi rặng tre ngồi
Làn khói tỏa thơm mùi hương quê mệ
Mệ và Cha sau một ngày thấm mệt
Gieo mầm non cho cuộc sống lên chồi
Cho quê hương tỏa khói…yên lành
Đang báo hiệu mùa về trên đất mẹ
Long Hải Xuân Bính Thân
Thơ quê ló: Trần Hữu Lục